登乐游原原文翻译赏析_拼音版_出自李商隐 - 开远古诗词教育网

登乐游原

作者:李商隐 朝代:唐朝
登乐游原原文

【原文】


向晚意不适,驱车登古原。


夕阳无限好,只是近黄昏。


【注解】


1、意不适:心情不舒畅。


2、古原:即乐游原,是长安附近的名胜,在今陕西省长安以南八百里的地方。


【译文】


临近傍晚时分,觉得心情不太舒畅;


驾车登上乐游原,心想把烦恼遣散。


看见夕阳无限美好,一片金光灿烂;


只是将近黄昏,美好时光终究短暂。


【赏析】


这是一首登高望远,即景抒情的诗。首二句写驱车登古原的原因:是“向晚意不适”。后二句写登上古原触景生情,精神上得到一种享受和满足。“夕阳无限好,只是近黄昏”二句,素来人们多解为“晚景虽好,可惜不能久留。”今人周汝昌认为:“只是”二句,“正是诗人的一腔热爱生活,执着人间,坚持理想而心光不灭的一种深情苦志。”这种看法,虽有新意,却不合诗人的身世,也不合诗人当时的情绪。


【评析】


玉溪诗人(即李商隐),另有一首七言绝句,写道是:“万树鸣蝉隔断虹,乐游原上有西风,羲和自趁虞泉〔渊〕宿,不放斜阳更向东!”那也是登上古原,触景萦怀,抒写情志之作。看来,乐游原是他素所深喜、不时来赏之地。这一天的傍晚,不知由于何故,玉溪意绪不佳,难以排遣,他就又决意游观消散,命驾驱车,前往乐游原而去。


乐游原之名,我们并不陌生,原因之一是有一篇千古绝唱《忆秦娥》深深印在我们的“诗的摄相”宝库中,那就是:“……乐游原上清秋节,咸阳古道音尘绝。—音尘绝,西风残照,汉家陵阙。”玉溪恰恰也说是“乐游原上有西风”。何其若笙磬之同音也!那乐游原,创建于汉宣帝时,本是一处庙苑,—应称“乐游苑”才是,只因地势轩敞,人们遂以“原”呼之了。此苑地处长安的东南方,一登古原,全城在览。


自古诗人词客,善感多思,而每当登高望远,送目临风,更易引动无穷的思绪:家国之悲,身世之感,古今之情,人天之思,往往错综交织,所怅万千,殆难名状。陈子昂一经登上幽州古台,便发出了“念天地之悠悠”的感叹,恐怕是最有代表性的例子了。如若罗列,那真是如同陆士衡所说“若中原之有菽”了吧。至于玉溪,又何莫不然。可是,这次他驱车登古原,却不是为了去寻求感慨,而是为了排遣他此际的“向晚意不适”的情怀。知此前提,则可知“夕阳”两句乃是他出游而得到的满足,至少是一种慰藉—这就和历来的纵目感怀之作是有所不同的了。所以他接着说的是:你看,这无边无际、灿烂辉煌、把大地照耀得如同黄金世界的斜阳,才是真的伟大的美,而这种美,是以将近黄昏这一时刻尤为令人惊叹和陶醉!


我想不出哪一首诗也有此境界。或者,东坡的“闲庭曲槛皆拘窘,一看郊原浩荡春!”庶乎有神似之处吧?


可惜,玉溪此诗却久被前人误解,他们把“只是”解成了后世的“只不过”、“但是”之义,以为玉溪是感伤哀叹,好景无多,是一种“没落消极的心境的反映”,云云。殊不知,古代“只是”,原无此义,它本来写作“祗是”,意即“止是”、“仅是”,因而乃有“就是”、“正是”之意了。别家之例,且置不举,单是玉溪自己,就有好例,他在《锦瑟》篇中写道:“此情可待(义即何待)成追忆,只是当时已惘然!”其意正谓:就是(正是)在那当时之下,已然是怅惘难名了。有将这个“只是当时”解为“即使是在当时”的,此乃成为假设语词了,而“只是”是从无此义的,恐难相混。


细味“万树鸣蝉隔断虹”,既有断虹见于碧树鸣蝉之外,则当是雨霁新晴的景色。玉溪固曾有言曰:“天意怜幽草,人间重晚晴。”大约此二语乃玉溪一生心境之写照,故屡于登高怀远之际,情见乎词。那另一次在乐游原上感而赋诗,指羲和日御而表达了感逝波,惜景光,绿鬓不居,朱颜难再之情—这正是诗人的一腔热爱生活、执着人间、坚持理想而心光不灭的一种深情苦志。若将这种情怀意绪,只简单地理解为是他一味嗟老伤穷、残光末路的作品,未知其果能获玉溪之诗心句意乎。毫厘易失,而赏析难公,事所常有,焉敢固必。愿共探讨,以期近是。

登乐游原拼音解读

【yuán wén 】


xiàng wǎn yì bú shì ,qū chē dēng gǔ yuán 。


xī yáng wú xiàn hǎo ,zhī shì jìn huáng hūn 。


【zhù jiě 】


1、yì bú shì :xīn qíng bú shū chàng 。


2、gǔ yuán :jí lè yóu yuán ,shì zhǎng ān fù jìn de míng shèng ,zài jīn shǎn xī shěng zhǎng ān yǐ nán bā bǎi lǐ de dì fāng 。


【yì wén 】


lín jìn bàng wǎn shí fèn ,jiào dé xīn qíng bú tài shū chàng ;


jià chē dēng shàng lè yóu yuán ,xīn xiǎng bǎ fán nǎo qiǎn sàn 。


kàn jiàn xī yáng wú xiàn měi hǎo ,yī piàn jīn guāng càn làn ;


zhī shì jiāng jìn huáng hūn ,měi hǎo shí guāng zhōng jiū duǎn zàn 。


【shǎng xī 】


zhè shì yī shǒu dēng gāo wàng yuǎn ,jí jǐng shū qíng de shī 。shǒu èr jù xiě qū chē dēng gǔ yuán de yuán yīn :shì “xiàng wǎn yì bú shì ”。hòu èr jù xiě dēng shàng gǔ yuán chù jǐng shēng qíng ,jīng shén shàng dé dào yī zhǒng xiǎng shòu hé mǎn zú 。“xī yáng wú xiàn hǎo ,zhī shì jìn huáng hūn ”èr jù ,sù lái rén men duō jiě wéi “wǎn jǐng suī hǎo ,kě xī bú néng jiǔ liú 。”jīn rén zhōu rǔ chāng rèn wéi :“zhī shì ”èr jù ,“zhèng shì shī rén de yī qiāng rè ài shēng huó ,zhí zhe rén jiān ,jiān chí lǐ xiǎng ér xīn guāng bú miè de yī zhǒng shēn qíng kǔ zhì 。”zhè zhǒng kàn fǎ ,suī yǒu xīn yì ,què bú hé shī rén de shēn shì ,yě bú hé shī rén dāng shí de qíng xù 。


【píng xī 】


yù xī shī rén (jí lǐ shāng yǐn ),lìng yǒu yī shǒu qī yán jué jù ,xiě dào shì :“wàn shù míng chán gé duàn hóng ,lè yóu yuán shàng yǒu xī fēng ,xī hé zì chèn yú quán 〔yuān 〕xiǔ ,bú fàng xié yáng gèng xiàng dōng !”nà yě shì dēng shàng gǔ yuán ,chù jǐng yíng huái ,shū xiě qíng zhì zhī zuò 。kàn lái ,lè yóu yuán shì tā sù suǒ shēn xǐ 、bú shí lái shǎng zhī dì 。zhè yī tiān de bàng wǎn ,bú zhī yóu yú hé gù ,yù xī yì xù bú jiā ,nán yǐ pái qiǎn ,tā jiù yòu jué yì yóu guān xiāo sàn ,mìng jià qū chē ,qián wǎng lè yóu yuán ér qù 。


lè yóu yuán zhī míng ,wǒ men bìng bú mò shēng ,yuán yīn zhī yī shì yǒu yī piān qiān gǔ jué chàng 《yì qín é 》shēn shēn yìn zài wǒ men de “shī de shè xiàng ”bǎo kù zhōng ,nà jiù shì :“……lè yóu yuán shàng qīng qiū jiē ,xián yáng gǔ dào yīn chén jué 。—yīn chén jué ,xī fēng cán zhào ,hàn jiā líng què 。”yù xī qià qià yě shuō shì “lè yóu yuán shàng yǒu xī fēng ”。hé qí ruò shēng qìng zhī tóng yīn yě !nà lè yóu yuán ,chuàng jiàn yú hàn xuān dì shí ,běn shì yī chù miào yuàn ,—yīng chēng “lè yóu yuàn ”cái shì ,zhī yīn dì shì xuān chǎng ,rén men suí yǐ “yuán ”hū zhī le 。cǐ yuàn dì chù zhǎng ān de dōng nán fāng ,yī dēng gǔ yuán ,quán chéng zài lǎn 。


zì gǔ shī rén cí kè ,shàn gǎn duō sī ,ér měi dāng dēng gāo wàng yuǎn ,sòng mù lín fēng ,gèng yì yǐn dòng wú qióng de sī xù :jiā guó zhī bēi ,shēn shì zhī gǎn ,gǔ jīn zhī qíng ,rén tiān zhī sī ,wǎng wǎng cuò zōng jiāo zhī ,suǒ chàng wàn qiān ,dài nán míng zhuàng 。chén zǐ áng yī jīng dēng shàng yōu zhōu gǔ tái ,biàn fā chū le “niàn tiān dì zhī yōu yōu ”de gǎn tàn ,kǒng pà shì zuì yǒu dài biǎo xìng de lì zǐ le 。rú ruò luó liè ,nà zhēn shì rú tóng lù shì héng suǒ shuō “ruò zhōng yuán zhī yǒu shū ”le ba 。zhì yú yù xī ,yòu hé mò bú rán 。kě shì ,zhè cì tā qū chē dēng gǔ yuán ,què bú shì wéi le qù xún qiú gǎn kǎi ,ér shì wéi le pái qiǎn tā cǐ jì de “xiàng wǎn yì bú shì ”de qíng huái 。zhī cǐ qián tí ,zé kě zhī “xī yáng ”liǎng jù nǎi shì tā chū yóu ér dé dào de mǎn zú ,zhì shǎo shì yī zhǒng wèi jiè —zhè jiù hé lì lái de zòng mù gǎn huái zhī zuò shì yǒu suǒ bú tóng de le 。suǒ yǐ tā jiē zhe shuō de shì :nǐ kàn ,zhè wú biān wú jì 、càn làn huī huáng 、bǎ dà dì zhào yào dé rú tóng huáng jīn shì jiè de xié yáng ,cái shì zhēn de wěi dà de měi ,ér zhè zhǒng měi ,shì yǐ jiāng jìn huáng hūn zhè yī shí kè yóu wéi lìng rén jīng tàn hé táo zuì !


wǒ xiǎng bú chū nǎ yī shǒu shī yě yǒu cǐ jìng jiè 。huò zhě ,dōng pō de “xián tíng qǔ kǎn jiē jū jiǒng ,yī kàn jiāo yuán hào dàng chūn !”shù hū yǒu shén sì zhī chù ba ?


kě xī ,yù xī cǐ shī què jiǔ bèi qián rén wù jiě ,tā men bǎ “zhī shì ”jiě chéng le hòu shì de “zhī bú guò ”、“dàn shì ”zhī yì ,yǐ wéi yù xī shì gǎn shāng āi tàn ,hǎo jǐng wú duō ,shì yī zhǒng “méi luò xiāo jí de xīn jìng de fǎn yìng ”,yún yún 。shū bú zhī ,gǔ dài “zhī shì ”,yuán wú cǐ yì ,tā běn lái xiě zuò “zhī shì ”,yì jí “zhǐ shì ”、“jǐn shì ”,yīn ér nǎi yǒu “jiù shì ”、“zhèng shì ”zhī yì le 。bié jiā zhī lì ,qiě zhì bú jǔ ,dān shì yù xī zì jǐ ,jiù yǒu hǎo lì ,tā zài 《jǐn sè 》piān zhōng xiě dào :“cǐ qíng kě dài (yì jí hé dài )chéng zhuī yì ,zhī shì dāng shí yǐ wǎng rán !”qí yì zhèng wèi :jiù shì (zhèng shì )zài nà dāng shí zhī xià ,yǐ rán shì chàng wǎng nán míng le 。yǒu jiāng zhè gè “zhī shì dāng shí ”jiě wéi “jí shǐ shì zài dāng shí ”de ,cǐ nǎi chéng wéi jiǎ shè yǔ cí le ,ér “zhī shì ”shì cóng wú cǐ yì de ,kǒng nán xiàng hún 。


xì wèi “wàn shù míng chán gé duàn hóng ”,jì yǒu duàn hóng jiàn yú bì shù míng chán zhī wài ,zé dāng shì yǔ jì xīn qíng de jǐng sè 。yù xī gù céng yǒu yán yuē :“tiān yì lián yōu cǎo ,rén jiān zhòng wǎn qíng 。”dà yuē cǐ èr yǔ nǎi yù xī yī shēng xīn jìng zhī xiě zhào ,gù lǚ yú dēng gāo huái yuǎn zhī jì ,qíng jiàn hū cí 。nà lìng yī cì zài lè yóu yuán shàng gǎn ér fù shī ,zhǐ xī hé rì yù ér biǎo dá le gǎn shì bō ,xī jǐng guāng ,lǜ bìn bú jū ,zhū yán nán zài zhī qíng —zhè zhèng shì shī rén de yī qiāng rè ài shēng huó 、zhí zhe rén jiān 、jiān chí lǐ xiǎng ér xīn guāng bú miè de yī zhǒng shēn qíng kǔ zhì 。ruò jiāng zhè zhǒng qíng huái yì xù ,zhī jiǎn dān dì lǐ jiě wéi shì tā yī wèi jiē lǎo shāng qióng 、cán guāng mò lù de zuò pǐn ,wèi zhī qí guǒ néng huò yù xī zhī shī xīn jù yì hū 。háo lí yì shī ,ér shǎng xī nán gōng ,shì suǒ cháng yǒu ,yān gǎn gù bì 。yuàn gòng tàn tǎo ,yǐ qī jìn shì 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李商隐 李商隐 李商隐(813-858),字义山,号玉谿生,怀州河内(今河南沁阳县)人。出身于没落的小官僚家庭。十七岁时就受到牛僧孺党令孤楚的赏识,被任为幕府巡官。二十五岁时,受到令孤楚的儿子令孤绹的赞誉,中进士。次年受到李德裕党人河阳节度使王茂元的宠爱,任为书记,并娶他女儿为妻。唐朝中叶后期,朝政腐败,宦官弄权,朋党斗争十分激烈。李商隐和牛李两派的人都有交往,但不因某一…详情

登乐游原原文,登乐游原翻译,登乐游原赏析,登乐游原阅读答案,出自李商隐的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。翰林诗词网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.kyedu.net/shi/64027.html

诗词类别

李商隐的诗词

古文典籍

热门名句

热门成语