南歌子词二首 / 新添声杨柳枝词原文翻译赏析_拼音版_出自温庭筠 - 开远古诗词教育网

南歌子词二首 / 新添声杨柳枝词

作者:温庭筠 朝代:唐朝
南歌子词二首 / 新添声杨柳枝词原文

原文

一尺深红胜曲尘,天生旧物不如新。


合欢桃核终堪恨,里许元来别有人。


井底点灯深烛伊,共郎长行莫围棋。


玲珑骰子安红豆,入骨相思知不知。



译文

一袭深红色的长裙日子久了便蒙上了淡黄色,自古以来旧的东西就比不得新的东西讨人喜欢。


你我原本应该像合欢核桃一样坚贞不移,哪里想到你的心里原来已经有了别人,让我对你终究有了恨意。


在井底点上灯,非常诚恳地嘱咐你,我可以与你玩长行,但不同你下围棋。


那种制造精巧的骰子上的颗颗红点,有如最为相思的红豆,而且深入骨中,表达着我对你深入骨髓的相思,你知道吗?


注释

①一尺深红:即一块深红色丝绸布。古代妇人之饰;或即女子结婚时盖头的红巾,称“盖头”。曲尘:酒曲上所生菌,因色微黄如尘,亦用以指淡黄色。此处意谓,红绸布蒙上了尘土,呈现出酒曲那样的暗黄色。


②合欢桃核:是夫妇好合恩爱的象征物。桃核,桃为心形,核同合音,可以像喻两心永远相合。皇甫松《竹枝》:“合欢桃核两人同。”而合欢桃核有两个桃仁,借“仁”谐“人”,亦可以象喻“心儿里有两个人人”。此便取义于后者,故日“终堪恨”。


③里许:里面,里头。许,语助词。罗大经《鹤林玉露》卷十五杨诚斋云:“固有以俗为雅,然而须经前辈镕化,乃可因承。……唐人‘里许’、‘若个’之类是也。”元来:即“原来”。人:取“仁”的谐音。


④深烛:音谐深嘱,此处用的是谐音双关的修辞手法,写女子“深嘱”情郎。伊:人称代词,“你”。


⑤长行:长行局,古代的一种博戏,盛行于唐。李肇《唐国史补》卷下:“今之博戏,有长行最盛。其具有局有子,子有黄黑各十五,掷采之骰有二。”这里用此博戏的名称双关长途旅行。围棋:中国传统棋种。变化极复杂,棋理极深奥;高手对弈,一局棋常需数个时辰,甚至数日方可分出胜负。此处用“围棋”与“违期”的谐音,劝“郎”莫要误了归期。


⑥玲珑:精巧貌。骰(tóu)子:博具,相传为三国曹植创制,初为玉制,后演变为骨制,因其点着色,又称色子;为小立方体块状,六个面上分别刻有从一到六不同数目的圆点,其中一、四点数着红色,其余点数皆着黑色。这骰子上的红点,即被喻为相思的红豆。


⑦“入骨”句:用骨制的骰子上的红点深入骨内,来隐喻入骨的相思。“入骨”是双关隐语。

南歌子词二首 / 新添声杨柳枝词拼音解读

yuán wén

yī chǐ shēn hóng shèng qǔ chén ,tiān shēng jiù wù bú rú xīn 。


hé huān táo hé zhōng kān hèn ,lǐ xǔ yuán lái bié yǒu rén 。


jǐng dǐ diǎn dēng shēn zhú yī ,gòng láng zhǎng háng mò wéi qí 。


líng lóng tóu zǐ ān hóng dòu ,rù gǔ xiàng sī zhī bú zhī 。



yì wén

yī xí shēn hóng sè de zhǎng qún rì zǐ jiǔ le biàn méng shàng le dàn huáng sè ,zì gǔ yǐ lái jiù de dōng xī jiù bǐ bú dé xīn de dōng xī tǎo rén xǐ huān 。


nǐ wǒ yuán běn yīng gāi xiàng hé huān hé táo yī yàng jiān zhēn bú yí ,nǎ lǐ xiǎng dào nǐ de xīn lǐ yuán lái yǐ jīng yǒu le bié rén ,ràng wǒ duì nǐ zhōng jiū yǒu le hèn yì 。


zài jǐng dǐ diǎn shàng dēng ,fēi cháng chéng kěn dì zhǔ fù nǐ ,wǒ kě yǐ yǔ nǐ wán zhǎng háng ,dàn bú tóng nǐ xià wéi qí 。


nà zhǒng zhì zào jīng qiǎo de tóu zǐ shàng de kē kē hóng diǎn ,yǒu rú zuì wéi xiàng sī de hóng dòu ,ér qiě shēn rù gǔ zhōng ,biǎo dá zhe wǒ duì nǐ shēn rù gǔ suǐ de xiàng sī ,nǐ zhī dào ma ?


zhù shì

①yī chǐ shēn hóng :jí yī kuài shēn hóng sè sī chóu bù 。gǔ dài fù rén zhī shì ;huò jí nǚ zǐ jié hūn shí gài tóu de hóng jīn ,chēng “gài tóu ”。qǔ chén :jiǔ qǔ shàng suǒ shēng jun1 ,yīn sè wēi huáng rú chén ,yì yòng yǐ zhǐ dàn huáng sè 。cǐ chù yì wèi ,hóng chóu bù méng shàng le chén tǔ ,chéng xiàn chū jiǔ qǔ nà yàng de àn huáng sè 。


②hé huān táo hé :shì fū fù hǎo hé ēn ài de xiàng zhēng wù 。táo hé ,táo wéi xīn xíng ,hé tóng hé yīn ,kě yǐ xiàng yù liǎng xīn yǒng yuǎn xiàng hé 。huáng fǔ sōng 《zhú zhī 》:“hé huān táo hé liǎng rén tóng 。”ér hé huān táo hé yǒu liǎng gè táo rén ,jiè “rén ”xié “rén ”,yì kě yǐ xiàng yù “xīn ér lǐ yǒu liǎng gè rén rén ”。cǐ biàn qǔ yì yú hòu zhě ,gù rì “zhōng kān hèn ”。


③lǐ xǔ :lǐ miàn ,lǐ tóu 。xǔ ,yǔ zhù cí 。luó dà jīng 《hè lín yù lù 》juàn shí wǔ yáng chéng zhāi yún :“gù yǒu yǐ sú wéi yǎ ,rán ér xū jīng qián bèi róng huà ,nǎi kě yīn chéng 。……táng rén ‘lǐ xǔ ’、‘ruò gè ’zhī lèi shì yě 。”yuán lái :jí “yuán lái ”。rén :qǔ “rén ”de xié yīn 。


④shēn zhú :yīn xié shēn zhǔ ,cǐ chù yòng de shì xié yīn shuāng guān de xiū cí shǒu fǎ ,xiě nǚ zǐ “shēn zhǔ ”qíng láng 。yī :rén chēng dài cí ,“nǐ ”。


⑤zhǎng háng :zhǎng háng jú ,gǔ dài de yī zhǒng bó xì ,shèng háng yú táng 。lǐ zhào 《táng guó shǐ bǔ 》juàn xià :“jīn zhī bó xì ,yǒu zhǎng háng zuì shèng 。qí jù yǒu jú yǒu zǐ ,zǐ yǒu huáng hēi gè shí wǔ ,zhì cǎi zhī tóu yǒu èr 。”zhè lǐ yòng cǐ bó xì de míng chēng shuāng guān zhǎng tú lǚ háng 。wéi qí :zhōng guó chuán tǒng qí zhǒng 。biàn huà jí fù zá ,qí lǐ jí shēn ào ;gāo shǒu duì yì ,yī jú qí cháng xū shù gè shí chén ,shèn zhì shù rì fāng kě fèn chū shèng fù 。cǐ chù yòng “wéi qí ”yǔ “wéi qī ”de xié yīn ,quàn “láng ”mò yào wù le guī qī 。


⑥líng lóng :jīng qiǎo mào 。tóu (tóu)zǐ :bó jù ,xiàng chuán wéi sān guó cáo zhí chuàng zhì ,chū wéi yù zhì ,hòu yǎn biàn wéi gǔ zhì ,yīn qí diǎn zhe sè ,yòu chēng sè zǐ ;wéi xiǎo lì fāng tǐ kuài zhuàng ,liù gè miàn shàng fèn bié kè yǒu cóng yī dào liù bú tóng shù mù de yuán diǎn ,qí zhōng yī 、sì diǎn shù zhe hóng sè ,qí yú diǎn shù jiē zhe hēi sè 。zhè tóu zǐ shàng de hóng diǎn ,jí bèi yù wéi xiàng sī de hóng dòu 。


⑦“rù gǔ ”jù :yòng gǔ zhì de tóu zǐ shàng de hóng diǎn shēn rù gǔ nèi ,lái yǐn yù rù gǔ de xiàng sī 。“rù gǔ ”shì shuāng guān yǐn yǔ 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),…详情

南歌子词二首 / 新添声杨柳枝词原文,南歌子词二首 / 新添声杨柳枝词翻译,南歌子词二首 / 新添声杨柳枝词赏析,南歌子词二首 / 新添声杨柳枝词阅读答案,出自温庭筠的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。翰林诗词网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.kyedu.net/shi/63993.html

诗词类别

温庭筠的诗词

古文典籍

热门名句

热门成语