春晓原文翻译赏析_拼音版_出自孟浩然 - 开远古诗词教育网

春晓

作者:孟浩然 朝代:唐朝
春晓原文

《春晓》是唐代诗人孟浩然隐居在鹿门山时所作。


诗人捉住春天的早晨刚刚醒来时的一瞬间打开联想,描绘了一幅春天早晨绚丽的图景,抒发了诗人热爱春天、爱惜春色的夸姣心境。首句破题,写春睡的甜美;也流露着对朝阳明媚的喜欢;次句即景,写动听的春声,也告知了醒来的原因;三句转为写回想,末句又回到眼前,由喜春翻为惜春。全诗语言平易浅显,天然天成,言浅意浓,景真情真,深得大天然的真趣。




基本信息

中文名


春晓


外文名


a spring morning


作者


孟浩然



著作出处


全唐诗


文学体裁


五言绝句


创造年代


唐代


目录

1著作原文

2注释译文

3创造背景

4著作鉴赏

5作者简介

折叠编辑本段著作原文

春晓


春眠不觉晓,处处闻啼鸟。


夜来风雨声,花落知多少。[4]


折叠编辑本段注释译文

折叠词句注释

⑴不觉晓:不知不觉天就亮了。晓:早晨,天明,天刚亮的时候。


⑵闻:听见。啼鸟:鸟啼,鸟的啼叫声。


⑶“夜来”句:一作“欲知昨晚风”。


⑷“花落”句:一作“花落无多少”。知多少:不知有多少。知:不知,标明推想。


折叠文言译文

春天睡醒不觉天已大亮,到处是鸟儿洪亮的叫声。


回想昨晚的阵阵风雨声,吹落了多少芳香的春花。


折叠编辑本段创造背景

这首诗是唐代诗人孟浩然的著作。孟浩然早年隐居鹿门山,后入长安追求官职,考进士不中,还归故土。《春晓》即是他隐居鹿门山时所作。[1]


折叠编辑本段著作鉴赏

折叠全体赏析

《春晓》这首小诗,初读似觉平铺直叙,反复读之,便觉诗中别有天地。它的艺术魅力不在于富丽的辞藻,不在于奇绝的艺术方法,而在于它的韵味。整首诗的风格就像行云流水相同平易天然,但是悠远深沉,独臻妙境。千百年来,人们传诵它,讨论它,仿佛在这短短的四行诗里,蕴涵着开掘不完的艺术宝藏。


天但是无韵致,则流于浅陋;若无崎岖,便失之平直。《春晓》既有悠美的韵致,行文又崎岖跌宕,所以诗味醇永。诗人要体现他喜欢春天的爱情,却又不说尽,不说透,“迎风户半开”,让读者去捉摸、去猜想,处处体现得隐秀曲折。


“情在词外曰隐,状溢现在曰秀。”(张戒《岁寒堂诗话》引)写情,诗人选取了清晨睡起时霎时刻的爱情片段进行描绘。这片段,正是诗人思想活动的启始阶段、萌芽阶段,是可以让人幻想他爱情开展的最富于生发性的刹那。诗人捉住了这一刹那,却又并不铺打开去,他只是向读者透露出他的心迹,把读者引向他爱情的轨道,就撒手不管了,剩余的,该由读者沿着诗人思想的方向去丰厚和补充了。写景,他又只选取了春天的一个侧面。春天,有迷人的颜色,有醉人的芳香,诗人都不去写。他只是从听觉视点着笔,写春之声:那处处啼鸟,那潇潇风雨。鸟声悠扬,动听动听,是美的。加上“处处”二字,啁啾起落,远近应和,就更使人有置身山阴道上,目不暇接之感。春风春雨,纷纷洒洒,但在静寂的春夜,这沙沙声响却也让人想见那如烟似梦般的凄迷意境,和微雨后的众卉新姿。这些都只是诗人在室内的耳闻,但是这阵阵春声却逗露了无边春色,把读者引向了广阔的大天然,使读者自己去幻想、去体会那莺啭花香的烂熳春色,这是用春声来渲染户外春意闹的夸姣现象。这些现象是活泼跳跃的,朝气蓬勃的。它写出了诗人的感触,体现了诗人内心的高兴和对大天然的热爱。


宋人叶绍翁《游园不值》诗中的“春色满园关不住,一枝红杏出墙来”,是古今传诵的名句。其实,在写法上是与《春晓》有共同之处的。叶诗是经过视觉形象,由伸出墙外的一枝红杏,把人引进墙内、让人幻想墙内;孟诗则是经过听觉形象,由阵阵春声把人引出屋外、让人幻想屋外。只用淡淡的几笔,就写出了晴方好、雨亦奇的繁盛春意。两诗都标明,那盎然的春意,自是阻挠不住的,你看,它不是冲破了围墙屋壁,展示在你的眼前、萦回在你的耳际了吗?


施补华曰:“诗犹文也,忌直贵曲。”(《岘佣说诗》)这首小诗只是四行二十个字,写来却曲屈通幽,回环曲折。首句破题,“春”字点明季节,写春眠的甜美。“不觉”是影影绰绰不知不觉。在这温暖的春夜中,诗人睡得真香,以至旭日临窗,才甜梦初醒。流露出诗人爱春的高兴心境。次句写春景,春天早晨的鸟语。“处处”是指四面八方。鸟噪枝头,一派朝气蓬勃的现象。“闻啼鸟”即“闻鸟啼”,古诗为了押韵,词序作了适当的调整。三句转为写回想,诗人回忆昨晚的潇潇春雨。末句又回到眼前,联想到春花被风吹雨打、落红遍地的现象,由喜春翻为惜春,诗人把爱春和惜春的情感寄托在对落花的叹气上。爱极而惜,惜春即是爱春──那潇潇春雨也引起了诗人对花木的担忧。时刻的跳跃、阴晴的交替、爱情的微妙变化,都很赋有情趣,能给人带来无量兴味。


《春晓》的语言平易浅显,天然天成,一点也看不出人工雕琢的痕迹。而言浅意浓,景真情真,就像是从诗人心灵深处流出的一股泉水,晶亮透澈,灌注着诗人的生命,跳动着诗人的脉搏。读之,如饮醇醪,不觉自醉。诗人情与境会,觅得大天然的真趣,大天然的神髓。“文章本天成,妙手偶得之”,这是最天然的诗篇,是天籁。


折叠名家点评

《王孟诗评》:刘风流闲美,正不在多。以诗近词,太以纤丽故。


《唐诗广选》:顾云:真景实情,人说不到。高兴奇语,唯吾孟公。


《唐诗归》:钟云:通是猜境,妙!妙!


《唐诗解》:昔人谓诗如参禅,如此等语,非妙悟者不能道。


《唐诗镜》:喁喁恹恹,绝得闺中体气,宛是六朝之余,第骨未峭耳。


《唐诗选》:玉遮曰:“知多少”,正是“不觉晓”妙处。


《唐诗选脉会通评林》:周珽曰:晓景喧媚,莫卜夜无寂寞。惜春心绪,有说不出之妙。周敬曰:二十字清声婉转。


《唐诗笺要》:模糊臆想,构此幻景。“落多少”可以不说,又不容不说,诚非妙悟,不能有此。


《而庵说唐诗》:做上二句便煞住笔,复停想到昨晚去,又到花上来,看他用笔不定,瞻之在前,遽然在后矣。或问:何不写“夜来”在前?曰:看题中“晓”字。“处处闻啼鸟”下若再连一笔,则便不算晓矣,故特转到晓之前下“夜来”二字。“风雨声”紧跟上“闻”字,“晓”字便隔寻丈。其作“晓”精微有若此。


《唐诗笺注》:诗到天然,无迹可寻。“花落”句含几许惜春意。


《诗法易简录》:亦具一气流通之妙。


《历代诗评注读本》:描绘春晓,而含有一种惋惜之意。惜落花乎?惜时光耳。


《唐人绝句精华》:此古今传诵之作,佳处在人人所常有,唯浩然能道出之。闻风雨而惜落花,不但可见诗人清致,且有屈子“哀众芳之凋谢”之感也。[2]


折叠编辑本段作者简介

孟浩然孟浩然孟浩然(689~740),唐代诗人。本名浩,字浩然。襄州襄阳人,世称孟襄阳。因他未曾入仕,又被称为孟山人。早年有志用世,在宦途窘迫、痛苦失望后,尚能自重,不媚俗世,以隐士终身。曾隐居鹿门山。年四十,游长安,应进士不第。曾在太学赋诗,名动公卿,一座倾服,为之搁笔。后为荆州从事,患疽卒。曾游历东南各地。诗与王维并称“王孟”。其诗清淡,长于写景,多反映山水田园和隐逸、行旅等内容,绝大部分为五言短篇,在艺术上有共同的造诣。有《孟浩然集》三卷,今编诗二卷。[3]


参考资料

1.孟浩然:春晓  . 中国新闻网 . [2017-8-9]

2.春晓(唐·孟浩然)  . 搜韵网 . [2017-8-9]

3.萧涤非 等 - 唐诗鉴赏辞典 - 上海辞书出版社 , 1983 . 1401.

4.春晓  . 古诗文网 . [2020-6-27]

春晓拼音解读

《chūn xiǎo 》shì táng dài shī rén mèng hào rán yǐn jū zài lù mén shān shí suǒ zuò 。


shī rén zhuō zhù chūn tiān de zǎo chén gāng gāng xǐng lái shí de yī shùn jiān dǎ kāi lián xiǎng ,miáo huì le yī fú chūn tiān zǎo chén xuàn lì de tú jǐng ,shū fā le shī rén rè ài chūn tiān 、ài xī chūn sè de kuā jiāo xīn jìng 。shǒu jù pò tí ,xiě chūn shuì de tián měi ;yě liú lù zhe duì cháo yáng míng mèi de xǐ huān ;cì jù jí jǐng ,xiě dòng tīng de chūn shēng ,yě gào zhī le xǐng lái de yuán yīn ;sān jù zhuǎn wéi xiě huí xiǎng ,mò jù yòu huí dào yǎn qián ,yóu xǐ chūn fān wéi xī chūn 。quán shī yǔ yán píng yì qiǎn xiǎn ,tiān rán tiān chéng ,yán qiǎn yì nóng ,jǐng zhēn qíng zhēn ,shēn dé dà tiān rán de zhēn qù 。




jī běn xìn xī

zhōng wén míng


chūn xiǎo


wài wén míng


a spring morning


zuò zhě


mèng hào rán



zhe zuò chū chù


quán táng shī


wén xué tǐ cái


wǔ yán jué jù


chuàng zào nián dài


táng dài


mù lù

1zhe zuò yuán wén

2zhù shì yì wén

3chuàng zào bèi jǐng

4zhe zuò jiàn shǎng

5zuò zhě jiǎn jiè

shé dié biān jí běn duàn zhe zuò yuán wén

chūn xiǎo


chūn mián bú jiào xiǎo ,chù chù wén tí niǎo 。


yè lái fēng yǔ shēng ,huā luò zhī duō shǎo 。[4]


shé dié biān jí běn duàn zhù shì yì wén

shé dié cí jù zhù shì

⑴bú jiào xiǎo :bú zhī bú jiào tiān jiù liàng le 。xiǎo :zǎo chén ,tiān míng ,tiān gāng liàng de shí hòu 。


⑵wén :tīng jiàn 。tí niǎo :niǎo tí ,niǎo de tí jiào shēng 。


⑶“yè lái ”jù :yī zuò “yù zhī zuó wǎn fēng ”。


⑷“huā luò ”jù :yī zuò “huā luò wú duō shǎo ”。zhī duō shǎo :bú zhī yǒu duō shǎo 。zhī :bú zhī ,biāo míng tuī xiǎng 。


shé dié wén yán yì wén

chūn tiān shuì xǐng bú jiào tiān yǐ dà liàng ,dào chù shì niǎo ér hóng liàng de jiào shēng 。


huí xiǎng zuó wǎn de zhèn zhèn fēng yǔ shēng ,chuī luò le duō shǎo fāng xiāng de chūn huā 。


shé dié biān jí běn duàn chuàng zào bèi jǐng

zhè shǒu shī shì táng dài shī rén mèng hào rán de zhe zuò 。mèng hào rán zǎo nián yǐn jū lù mén shān ,hòu rù zhǎng ān zhuī qiú guān zhí ,kǎo jìn shì bú zhōng ,hái guī gù tǔ 。《chūn xiǎo 》jí shì tā yǐn jū lù mén shān shí suǒ zuò 。[1]


shé dié biān jí běn duàn zhe zuò jiàn shǎng

shé dié quán tǐ shǎng xī

《chūn xiǎo 》zhè shǒu xiǎo shī ,chū dú sì jiào píng pù zhí xù ,fǎn fù dú zhī ,biàn jiào shī zhōng bié yǒu tiān dì 。tā de yì shù mèi lì bú zài yú fù lì de cí zǎo ,bú zài yú qí jué de yì shù fāng fǎ ,ér zài yú tā de yùn wèi 。zhěng shǒu shī de fēng gé jiù xiàng háng yún liú shuǐ xiàng tóng píng yì tiān rán ,dàn shì yōu yuǎn shēn chén ,dú zhēn miào jìng 。qiān bǎi nián lái ,rén men chuán sòng tā ,tǎo lùn tā ,fǎng fó zài zhè duǎn duǎn de sì háng shī lǐ ,yùn hán zhe kāi jué bú wán de yì shù bǎo cáng 。


tiān dàn shì wú yùn zhì ,zé liú yú qiǎn lòu ;ruò wú qí qū ,biàn shī zhī píng zhí 。《chūn xiǎo 》jì yǒu yōu měi de yùn zhì ,háng wén yòu qí qū diē dàng ,suǒ yǐ shī wèi chún yǒng 。shī rén yào tǐ xiàn tā xǐ huān chūn tiān de ài qíng ,què yòu bú shuō jìn ,bú shuō tòu ,“yíng fēng hù bàn kāi ”,ràng dú zhě qù zhuō mō 、qù cāi xiǎng ,chù chù tǐ xiàn dé yǐn xiù qǔ shé 。


“qíng zài cí wài yuē yǐn ,zhuàng yì xiàn zài yuē xiù 。”(zhāng jiè 《suì hán táng shī huà 》yǐn )xiě qíng ,shī rén xuǎn qǔ le qīng chén shuì qǐ shí shà shí kè de ài qíng piàn duàn jìn háng miáo huì 。zhè piàn duàn ,zhèng shì shī rén sī xiǎng huó dòng de qǐ shǐ jiē duàn 、méng yá jiē duàn ,shì kě yǐ ràng rén huàn xiǎng tā ài qíng kāi zhǎn de zuì fù yú shēng fā xìng de shā nà 。shī rén zhuō zhù le zhè yī shā nà ,què yòu bìng bú pù dǎ kāi qù ,tā zhī shì xiàng dú zhě tòu lù chū tā de xīn jì ,bǎ dú zhě yǐn xiàng tā ài qíng de guǐ dào ,jiù sā shǒu bú guǎn le ,shèng yú de ,gāi yóu dú zhě yán zhe shī rén sī xiǎng de fāng xiàng qù fēng hòu hé bǔ chōng le 。xiě jǐng ,tā yòu zhī xuǎn qǔ le chūn tiān de yī gè cè miàn 。chūn tiān ,yǒu mí rén de yán sè ,yǒu zuì rén de fāng xiāng ,shī rén dōu bú qù xiě 。tā zhī shì cóng tīng jiào shì diǎn zhe bǐ ,xiě chūn zhī shēng :nà chù chù tí niǎo ,nà xiāo xiāo fēng yǔ 。niǎo shēng yōu yáng ,dòng tīng dòng tīng ,shì měi de 。jiā shàng “chù chù ”èr zì ,zhōu jiū qǐ luò ,yuǎn jìn yīng hé ,jiù gèng shǐ rén yǒu zhì shēn shān yīn dào shàng ,mù bú xiá jiē zhī gǎn 。chūn fēng chūn yǔ ,fēn fēn sǎ sǎ ,dàn zài jìng jì de chūn yè ,zhè shā shā shēng xiǎng què yě ràng rén xiǎng jiàn nà rú yān sì mèng bān de qī mí yì jìng ,hé wēi yǔ hòu de zhòng huì xīn zī 。zhè xiē dōu zhī shì shī rén zài shì nèi de ěr wén ,dàn shì zhè zhèn zhèn chūn shēng què dòu lù le wú biān chūn sè ,bǎ dú zhě yǐn xiàng le guǎng kuò de dà tiān rán ,shǐ dú zhě zì jǐ qù huàn xiǎng 、qù tǐ huì nà yīng zhuàn huā xiāng de làn màn chūn sè ,zhè shì yòng chūn shēng lái xuàn rǎn hù wài chūn yì nào de kuā jiāo xiàn xiàng 。zhè xiē xiàn xiàng shì huó pō tiào yuè de ,cháo qì péng bó de 。tā xiě chū le shī rén de gǎn chù ,tǐ xiàn le shī rén nèi xīn de gāo xìng hé duì dà tiān rán de rè ài 。


sòng rén yè shào wēng 《yóu yuán bú zhí 》shī zhōng de “chūn sè mǎn yuán guān bú zhù ,yī zhī hóng xìng chū qiáng lái ”,shì gǔ jīn chuán sòng de míng jù 。qí shí ,zài xiě fǎ shàng shì yǔ 《chūn xiǎo 》yǒu gòng tóng zhī chù de 。yè shī shì jīng guò shì jiào xíng xiàng ,yóu shēn chū qiáng wài de yī zhī hóng xìng ,bǎ rén yǐn jìn qiáng nèi 、ràng rén huàn xiǎng qiáng nèi ;mèng shī zé shì jīng guò tīng jiào xíng xiàng ,yóu zhèn zhèn chūn shēng bǎ rén yǐn chū wū wài 、ràng rén huàn xiǎng wū wài 。zhī yòng dàn dàn de jǐ bǐ ,jiù xiě chū le qíng fāng hǎo 、yǔ yì qí de fán shèng chūn yì 。liǎng shī dōu biāo míng ,nà àng rán de chūn yì ,zì shì zǔ náo bú zhù de ,nǐ kàn ,tā bú shì chōng pò le wéi qiáng wū bì ,zhǎn shì zài nǐ de yǎn qián 、yíng huí zài nǐ de ěr jì le ma ?


shī bǔ huá yuē :“shī yóu wén yě ,jì zhí guì qǔ 。”(《xiàn yòng shuō shī 》)zhè shǒu xiǎo shī zhī shì sì háng èr shí gè zì ,xiě lái què qǔ qū tōng yōu ,huí huán qǔ shé 。shǒu jù pò tí ,“chūn ”zì diǎn míng jì jiē ,xiě chūn mián de tián měi 。“bú jiào ”shì yǐng yǐng chāo chāo bú zhī bú jiào 。zài zhè wēn nuǎn de chūn yè zhōng ,shī rén shuì dé zhēn xiāng ,yǐ zhì xù rì lín chuāng ,cái tián mèng chū xǐng 。liú lù chū shī rén ài chūn de gāo xìng xīn jìng 。cì jù xiě chūn jǐng ,chūn tiān zǎo chén de niǎo yǔ 。“chù chù ”shì zhǐ sì miàn bā fāng 。niǎo zào zhī tóu ,yī pài cháo qì péng bó de xiàn xiàng 。“wén tí niǎo ”jí “wén niǎo tí ”,gǔ shī wéi le yā yùn ,cí xù zuò le shì dāng de diào zhěng 。sān jù zhuǎn wéi xiě huí xiǎng ,shī rén huí yì zuó wǎn de xiāo xiāo chūn yǔ 。mò jù yòu huí dào yǎn qián ,lián xiǎng dào chūn huā bèi fēng chuī yǔ dǎ 、luò hóng biàn dì de xiàn xiàng ,yóu xǐ chūn fān wéi xī chūn ,shī rén bǎ ài chūn hé xī chūn de qíng gǎn jì tuō zài duì luò huā de tàn qì shàng 。ài jí ér xī ,xī chūn jí shì ài chūn ──nà xiāo xiāo chūn yǔ yě yǐn qǐ le shī rén duì huā mù de dān yōu 。shí kè de tiào yuè 、yīn qíng de jiāo tì 、ài qíng de wēi miào biàn huà ,dōu hěn fù yǒu qíng qù ,néng gěi rén dài lái wú liàng xìng wèi 。


《chūn xiǎo 》de yǔ yán píng yì qiǎn xiǎn ,tiān rán tiān chéng ,yī diǎn yě kàn bú chū rén gōng diāo zhuó de hén jì 。ér yán qiǎn yì nóng ,jǐng zhēn qíng zhēn ,jiù xiàng shì cóng shī rén xīn líng shēn chù liú chū de yī gǔ quán shuǐ ,jīng liàng tòu chè ,guàn zhù zhe shī rén de shēng mìng ,tiào dòng zhe shī rén de mò bó 。dú zhī ,rú yǐn chún láo ,bú jiào zì zuì 。shī rén qíng yǔ jìng huì ,mì dé dà tiān rán de zhēn qù ,dà tiān rán de shén suǐ 。“wén zhāng běn tiān chéng ,miào shǒu ǒu dé zhī ”,zhè shì zuì tiān rán de shī piān ,shì tiān lài 。


shé dié míng jiā diǎn píng

《wáng mèng shī píng 》:liú fēng liú xián měi ,zhèng bú zài duō 。yǐ shī jìn cí ,tài yǐ xiān lì gù 。


《táng shī guǎng xuǎn 》:gù yún :zhēn jǐng shí qíng ,rén shuō bú dào 。gāo xìng qí yǔ ,wéi wú mèng gōng 。


《táng shī guī 》:zhōng yún :tōng shì cāi jìng ,miào !miào !


《táng shī jiě 》:xī rén wèi shī rú cān chán ,rú cǐ děng yǔ ,fēi miào wù zhě bú néng dào 。


《táng shī jìng 》:yóng yóng yān yān ,jué dé guī zhōng tǐ qì ,wǎn shì liù cháo zhī yú ,dì gǔ wèi qiào ěr 。


《táng shī xuǎn 》:yù zhē yuē :“zhī duō shǎo ”,zhèng shì “bú jiào xiǎo ”miào chù 。


《táng shī xuǎn mò huì tōng píng lín 》:zhōu tǐng yuē :xiǎo jǐng xuān mèi ,mò bo yè wú jì mò 。xī chūn xīn xù ,yǒu shuō bú chū zhī miào 。zhōu jìng yuē :èr shí zì qīng shēng wǎn zhuǎn 。


《táng shī jiān yào 》:mó hú yì xiǎng ,gòu cǐ huàn jǐng 。“luò duō shǎo ”kě yǐ bú shuō ,yòu bú róng bú shuō ,chéng fēi miào wù ,bú néng yǒu cǐ 。


《ér ān shuō táng shī 》:zuò shàng èr jù biàn shà zhù bǐ ,fù tíng xiǎng dào zuó wǎn qù ,yòu dào huā shàng lái ,kàn tā yòng bǐ bú dìng ,zhān zhī zài qián ,jù rán zài hòu yǐ 。huò wèn :hé bú xiě “yè lái ”zài qián ?yuē :kàn tí zhōng “xiǎo ”zì 。“chù chù wén tí niǎo ”xià ruò zài lián yī bǐ ,zé biàn bú suàn xiǎo yǐ ,gù tè zhuǎn dào xiǎo zhī qián xià “yè lái ”èr zì 。“fēng yǔ shēng ”jǐn gēn shàng “wén ”zì ,“xiǎo ”zì biàn gé xún zhàng 。qí zuò “xiǎo ”jīng wēi yǒu ruò cǐ 。


《táng shī jiān zhù 》:shī dào tiān rán ,wú jì kě xún 。“huā luò ”jù hán jǐ xǔ xī chūn yì 。


《shī fǎ yì jiǎn lù 》:yì jù yī qì liú tōng zhī miào 。


《lì dài shī píng zhù dú běn 》:miáo huì chūn xiǎo ,ér hán yǒu yī zhǒng wǎn xī zhī yì 。xī luò huā hū ?xī shí guāng ěr 。


《táng rén jué jù jīng huá 》:cǐ gǔ jīn chuán sòng zhī zuò ,jiā chù zài rén rén suǒ cháng yǒu ,wéi hào rán néng dào chū zhī 。wén fēng yǔ ér xī luò huā ,bú dàn kě jiàn shī rén qīng zhì ,qiě yǒu qū zǐ “āi zhòng fāng zhī diāo xiè ”zhī gǎn yě 。[2]


shé dié biān jí běn duàn zuò zhě jiǎn jiè

mèng hào rán mèng hào rán mèng hào rán (689~740),táng dài shī rén 。běn míng hào ,zì hào rán 。xiāng zhōu xiāng yáng rén ,shì chēng mèng xiāng yáng 。yīn tā wèi céng rù shì ,yòu bèi chēng wéi mèng shān rén 。zǎo nián yǒu zhì yòng shì ,zài huàn tú jiǒng pò 、tòng kǔ shī wàng hòu ,shàng néng zì zhòng ,bú mèi sú shì ,yǐ yǐn shì zhōng shēn 。céng yǐn jū lù mén shān 。nián sì shí ,yóu zhǎng ān ,yīng jìn shì bú dì 。céng zài tài xué fù shī ,míng dòng gōng qīng ,yī zuò qīng fú ,wéi zhī gē bǐ 。hòu wéi jīng zhōu cóng shì ,huàn jū zú 。céng yóu lì dōng nán gè dì 。shī yǔ wáng wéi bìng chēng “wáng mèng ”。qí shī qīng dàn ,zhǎng yú xiě jǐng ,duō fǎn yìng shān shuǐ tián yuán hé yǐn yì 、háng lǚ děng nèi róng ,jué dà bù fèn wéi wǔ yán duǎn piān ,zài yì shù shàng yǒu gòng tóng de zào yì 。yǒu 《mèng hào rán jí 》sān juàn ,jīn biān shī èr juàn 。[3]


cān kǎo zī liào

1.mèng hào rán :chūn xiǎo  . zhōng guó xīn wén wǎng . [2017-8-9]

2.chūn xiǎo (táng ·mèng hào rán )  . sōu yùn wǎng . [2017-8-9]

3.xiāo dí fēi děng - táng shī jiàn shǎng cí diǎn - shàng hǎi cí shū chū bǎn shè , 1983 . 1401.

4.chūn xiǎo  . gǔ shī wén wǎng . [2020-6-27]


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

孟浩然 孟浩然 孟浩然(689─740),本名浩,字浩然,襄州襄阳(今湖北襄樊市)人。早年隐居家乡襄阳附近的鹿门山,闭门读书,以诗自娱。曾游历长江南北各地,巴蜀、吴越、湘赣等地都留下了他的足迹。四十岁时游长安,应进士不第。张九龄镇荆州时,署其为荆州从事,不久,患疽而卒,终年五十二岁。他是盛唐山水田园诗派的主要作家之一。诗与王维齐名,号王孟。其诗每无意求工而清超越俗…详情

春晓原文,春晓翻译,春晓赏析,春晓阅读答案,出自孟浩然的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。翰林诗词网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.kyedu.net/shi/62805.html

诗词类别

孟浩然的诗词

古文典籍

热门名句

热门成语